Điều đau buồn nhất của tôi là đã đánh mất ... bạn.

Thời gian là vô tận nhưng nó không bao giờ quay trở lại. Mỗi ngày những con số càng lớn lên. Một người thành đạt là người biết sử dụng thời gian của mình hợp lý. Mỗi ngày bạn chỉ có 24 tiếng mà thôi, bạn không thể sử dụng quá hay ít đi khoảng thời gian đó. Điều quan trọng là bạn biết dùng thời gian đó như thế nào.



Đã bao giờ bạn đặt câu hỏi cho chính mình "Tôi là ai?". Hãy tĩnh lặng để suy ngẫm và tìm cho mình một câu trả lời. Đó không chỉ đơn giản là tên bạn, không đơn giản bạn đang ở đâu, bao nhiêu tuổi, có bằng cấp hay nghề nghiệp gì, câu trả lời phải là phẩm chất và năng lực của bạn thế nào, bạn đã làm được gì và dự định sẽ làm những gì, ước mơ hay triết lý sống của bạn là như thế nào.

Trong nhịp sống hối hả, đôi khi chúng ta cần dừng lại đôi chút để nhìn lại, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp chảy của con tim mình, dừng lại để nuôi chín cảm xúc, để không hời hợt, dừng lại để nhận ra điều gì chỉ thoáng qua, điều gì mới thực sự là cốt lõi. Dừng lại để đưa ta về với bề sâu, bề xa, đưa ta đến với những góc khuất của tâm hồn, dừng lại để lắng nghe và suy ngẫm, dừng lại không phải là thụ động, dừng lại để nhìn lại, dừng lại để nhanh hơn.

Không nghi ngờ gì nữa, bạn là chính bạn và bạn là duy nhất trên cuộc đời, bạn là điều tuyệt vời nhất mà tạo hóa đã tạo ra.

Hãy thật hiểu mình và xác định rõ đâu là mục đích sống. Hãy học tập và làm việc hết mình, luôn luôn hướng đến những điều mình mong muốn và không ngừng rèn luyện để hoàn thiện bản thân. Đó chính là con đường duy nhất để biến những ước mơ và hoài bão của bạn thành hiện thực.

Tại sao: Sao cứ phải khóc khi nước mắt không làm tan đi muộn phiền? Sao cứ phải ghét khi tình yêu thương chưa đủ? Sao cứ phải buồn khi quanh ta luôn có niềm vui? Sao cứ phải cố quên khi nỗi nhớ đã đong đầy? Sao cứ phải nhìn lại khi phía trước luôn có mặt trời? Sao cứ phải tránh nhau khi bước chân luôn tìm về nhau? Sao cứ phải xa nhau khi hai trái tim là của nhau? Sao không tay trong tay để thấy bên mình không còn cô đơn? Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra gía trị của một người?


Đừng ghét: Đừng ghét những người nói nhiều. Họ nói nhiều vì muốn gây sự chú ý với bạn. Đừng ghét những người ít nói, họ ít nói vì họ sống quá nội tâm.Đừng ghét những người hay khóc, họ hay khóc vì họ quá nhạy cảm với cuộc sống. Cũng đừng ghét những người hay cười, họ hay cười chỉ vì họ là người luôn cởi mở, dễ làm quen. Đừng ghét tôi bởi vì tôi luôn sẵn sàng bên bạn khi bạn cần.

Hồn ma: Một buổi tối ở quãng đường vắng vẻ, một cô gái vừa đi vừa run lập cập. Bỗng thấy có bóng một chàng trai. Mừng quá, cô chạy lên để đi cùng, sau một lúc trò chuyện, cô nói: - Em sợ ma lắm! Đi một mình đoạn đường này em rất sợ. Cảm ơn vì đã có anh đi cùng. Chàng trai mỉm cười nhìn cô trìu mến: - Hồi còn sống anh cũng thế.


Sự mua: Mua được ngôi nhà nhưng không mua được tổ ấm, Mua được đồng hồ nhưng không mua được thời gian, Mua được thuốc men nhưng ko mua được sức khỏe, Mua được sách nhưng ko mua được tri thức, Mua được chức tước nhưng ko mua được sự kính trọng … Bạn thấy đấy, tiền bạc ko là gì cả nhưng nó đem lại khó khăn và đau khổ... Vì vậy, tôi khuyên bạn hãy gởi hết tiền của bạn cho tôi.... tôi sẽ chịu đựng sự đau khổ đó thay cho bạn. Tiền mặt càng tốt, đừng đưa thẻ! :->:->:-> ôi trời!!!!!


Kon trai và kon gái: kon trai có thể wên nhưng không thể tha thứ~~~>kon gái có thể tha thứ nhưng không thể wên~~~>kon trai nói chia tay khi cảm thấy iu 1 người kon gái khác~~~>kon gái muốn chia tay khi cảm thấy giữa 2 người có một khoảng cách~~~>kon trai tò mò về tất cả kon gái~~~>kon gái chỉ tò mò khi có người kon trai thick mình~~~>kon trai luôn ước mình là người đầu tiên của kon gái~~~>kon gái luôn ước mình là người cuối cùng của kon trai....


Phép chia: Đôi khi phép chia không cho ra thương nhỏ hơn. Như là: Chia nụ cười – và nhận về vô số niềm vui… Chia vòng tay – và nhận về mênh mông ấm áp… Chia quan tâm – và nhận về bao la yêu thương… Chia yêu thương – và nhận về rất nhiều hạnh phúc…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét